Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng

/

Chương 4: Ta Không Có Chức Năng Này

Chương 4: Ta Không Có Chức Năng Này

Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng

Thư Mộng Nhân

4.559 chữ

14-04-2024

Lý Tuyết nhìn nhìn Lâm Thu, cười gật đầu, tuỳ tiện trò chuyện vài câu rồi về phòng mình.

Rất nhanh sau đó cô nàng lại rời khỏi phòng ngủ ra ngoài, trên tay cầm theo một chiếc khăn tắm.

Trên TV vẫn chiếu những tiết mục nhàm chán. Bên tai lại truyền tới tiếng nước ào ào vọng ra từ phòng vệ sinh. Lâm Thu bèn quyết định trở về phòng ngủ.

Chẳng qua hắn lăn đi lộn lại mãi vẫn không tài nào ngủ nổi.

Haiz, tuổi dậy thì chết tiệt.

"9527, tới tám chuyện đi."

"Thực xin lỗi, ta không có chức năng này!"

Lâm Thu: ...

"Giới thiệu cho ta một vài kĩ năng đi."

"Không phải ta đã cho ngươi mục lục rồi sao?"

"Cái đó có dùng được méo đâu."

"Vậy được rồi, để ta giới thiệu sơ lược với ngươi vậy. Kĩ năng thấp nhất là bậc E, cao nhất là bậc SSS. Như kĩ năng ngươi nhận được hôm nay là bậc E."

"Không nói tới kĩ năng kia thì chúng ta vẫn có thể làm bạn."

"Chúng ta vốn không quen."

Lâm Thu: !!!

"Nói như vậy, kĩ năng bậc E là nhiều nhất, vì vậy về sau tỉ lệ ngươi nhận được kĩ năng bậc E là cao nhất."

"Ta bỗng nhiên không muốn nói chuyện với ngươi nữa. Hẹn gặp lại!"

9527: ???

Nhân loại thật là kì quái!

Tuy bị 9527 tổn thương một chút, nhưng Lâm Thu vẫn ôm hi vọng với kĩ năng nhận đuộc vào ngày mai.

Nhỡ đâu nhân phẩm bùng nổ, gacha trúng bậc SSS thì sao. Không phải hắn sẽ một bước lên mây à.

Trong ảo tưởng vô hạn ấy, Lâm Thu đánh một giấc thật ngon.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Thu thức dậy thật sớm, tràn đầy mong đợi đối với tương lai, hắn gọi 9527 thức dậy.

"9527, 9527, mau ra đây, hôm nay ta muốn thức tỉnh dị năng."

"Hô...zzZZ."

Lâm Thu: ???

"Ê, 9527!"

"Hô...zzZZ."

Trời ạ! Ngươi có biết mình là hệ thống không hả? Còn ngủ nữa chứ? Đi ngủ thì cũng bỏ qua nhưng ngủ lại còn ngáy!!!

"Cháy rồi! Cháy rồi!"

"Chuyện gì vậy, chạy mau chạy mau!"

Lâm Thu: ...

Ngươi không có thực thể, vì sao nghe báo cháy lại lập tức tỉnh dậy hả? 9527 mê man quan sát xung quanh:

"Ngươi lại dám lừa ta."

"Không cần để ý chuyện đó, đã là ngày mới rồi, ta muốn thức tỉnh dị năng mới."

"Chỉ lần này thôi, sau này không được phép làm thế nữa, nếu lần sau ngươi dám làm phiền lúc ta đang nghỉ ngơi thì một ngày nào đó ta sẽ đoạt lại cơ hội thức tỉnh dị năng của ngươi."

Lâm Thu: ???

Sao lại có cá tính như vậy? Thôi được rồi, ngươi là hệ thống, ngươi là nhất.

"Được, đã hiểu, nhanh tỉnh táo lại đi."

"Đang chọn dị năng ngẫu nhiên..."

"Chúc mừng ký chủ đã nhận được dị năng phối giống cấp E."

Lâm Thu: !!!

Phối giống? Đó là dị năng mẹ gì vậy? Trong lòng Lâm Thu ngập tràn nghi vấn, lúc này âm thanh của 9527 vang lên.

"Phối giống có nghĩa là ký chủ nắm giữ thuần thục dị năng phối giống cho tất cả các tộc, không bao gồm tộc người."

"Linh thú cũng được ư?"

"Tất nhiên có thể, chỉ cần không phải là con người đều được."

"Phối giống ngươi cũng được hả?"

"Phối cả nhà ngươi ấy!"

Trong đầu Lâm Thu lập tức xuất hiện một hình ảnh, hắn lái chiếc xe ba bánh kéo theo một con heo giống. Tiếng bấm còi inh ỏi, âm thanh liên tục phát ra trên xe:

"Phối giống heo đây!"

Lâm Thu im lặng nhìn trần nhà tự hỏi những ngày như thế này bao giờ mới kết thúc. Gieo giống thiên hạ, phối giống, toàn những từ dễ khiến người ta liên tưởng nhưng hoá ra nhiệm vụ của hắn lại như một trò hề!

Lâm Thu tự hỏi nếu bây giờ mình bỏ cuộc, đi thuê hai mẫu đất và chăn nuôi ít gia súc, có phải hắn sẽ nhanh chóng phát tài?

Sau khi trái đất bước vào kỷ nguyên mới, một số người sẽ thức tỉnh dị năng ở tuổi 15. Đủ loại dị năng khác nhau, phổ biến nhất là dị năng hệ nguyên tố, tiếp đến là dị năng hệ hoá thú, ngoài ra còn có một số dị năng khác hiếm thấy.

Lâm Thu cũng là một trường hợp bất hạnh. Ở tuổi 15, hắn đã thức tỉnh dị năng hoá thú nhưng không may mắn thú hồn của hắn lại là thỏ trắng. Sau khi biến thân, ngoại trừ việc có thể nhảy cao một chút, hình dáng đáng yêu một chút, hắn không hề có thêm ưu điểm gì. Vậy nên trong trường học hắn bị rất nhiều người chế giễu, đó là lý do trước kia hắn rất ghét tới trường.

Nhưng mà không còn cách nào khác, muốn có bằng cấp thì hắn vẫn phải tới trường. Nếu không sau này muốn ra ngoài đi bốc vác chưa chắc sẽ có người thuê hắn.

Hắn thức dậy, tắm rửa sạch sẽ rồi mua sữa đậu nành và bánh gạo chiên ở quán ven đường để ăn trong lúc đi bộ đến trường.

Thời gian Lâm Thu vừa kịp lúc tiếng chuông vào học vang lên.

"Tất cả đứng dậy."

Lớp trưởng Triệu Chính hô một tiếng khiến Lâm Thu cũng phải giật mình, vẻ mặt buồn ngủ của tất cả học sinh ngay lập tức tỉnh táo.

"Chào thầy."

Lâm Thu quay đầu lại nhìn một chút, thầy giáo vẫn chưa tới, đây là tình huống gì? Đúng lúc này, Triệu Chính cũng cũng nhìn Lâm Thu với vẻ mặt khó hiểu.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!